Thơ Bất Hủ


NHỚ VỀ TÔN SƯ

 

Mưa chiều khói đượm thiền môn

Văng vẳng di ngôn dạ chạnh buồn

Cảnh cũ người xưa bao kỷ niệm

Nhớ người nhớ dáng chúng trung tôn

 

Ơn giáo dưỡng sanh thành nên huệ mạng

Nghĩa thầy trò muôn kiếp trả chưa xong

Trai tuần chung thất ngưỡng mong

Cúng dường Tam Bảo hướng trông về thầy

 

Kính lạy tăng người thầy chí cả

Thay Thế Tôn truyền báo đạo mầu

Tùy duyên hóa độ vô cầu

Làm thầy mô phạm dẫn đầu chúng sanh

 

Chùa rộng thênh thang bóng cụ hồng

Tấm lòng ưu ái sánh biển đông

Mưa kinh, gió pháp lời khuyên dạy

Ôm cả Ta Bà cõi sắc không

 

Trần thế chuyển mình hoa lá bay

Thầy đi về tận nẻo trời tây

Lời xưa di ảo còn gìn giữ

Mô sớm sương khuya giỏi bước thầy

 

Hồi chuông sớm đưa thầy về cõi Niết Bàn

Con bàng hoàng khóc giữa đêm đen

 

Hiện thân giũa chốn bụi hồng

Ưng vô sở trụ tâm vô não phiền

Ngàn năm bia đá dễ mòn

Ngàn năm tâm khảm vẫn còn khắc ghi

 

Ta Bà một thuở ra đi

Hạc vàng cất cánh tây quy nhẹ nhàng

Bát cơm ngọc , tấm lòng vàng

Hương hoa lễ nhạc cúng dường Tôn Sư

 

Khuất bóng Tôn Sư trời giá lạnh

Vắng lời giáo huấn gió điều hiu

Vĩnh nghiêm môn phái lòng se thắt

Phật Tử muôn phương lệ thấm đều

 

Hôm nay nhìn lại  thầy trong ảnh

Sao nhớ chùa xưa quá đi thôi

Chân dung dáng vẻ từ bi ấy

Mãi mãi từ nay đã mất rồi

 

Hư không còn có ngày mai

Tấm gương đức hạnh sắc son đời đời

 

Rừng tùng thưa thớt từ nay

Cội tùng ngã bóng về tây xa vời

Thầy đi dể lại cho đời

Giới đức nghiêm tịnh người người  kính thương

 

Vô thường thị thường như bọt nước

Tịch diệt phi diệt ánh mây trời

Sáu mươi năm bố pháp giữa cuộc đời

Một mai sớm sáng ngời lối cũ

 

Miền cát trắng từ nay vắng bóng

Bậc chơn tu trọn sống cho đời

Tấm gương đức hạnh tuyệt vời

Việc đời hạnh đạo nay vơi trọn tình

 

Quảy dép về tây chốn nghỉ  ngơi

Hạc vàng cất cánh hướng chân trời

Dung nhan đã khuất nơi trần thế

Kẻ ở người đi luống  ngậm ngùi

 
Một mai thân xác tiêu tan

Danh nhơn vẫn ở thế gian muôn đời

Pháp thân lồng lộng tuyệt vời

Chiếu soi pháp giới rạng ngời chân như

 

Sinh như thể đắp chăn bông

Thác như cởi áo hạ nồng khác chi

Xưa nay các pháp hữu vi

Không sao tránh khỏi hiệp ly vô thường

 

Trăng linh thứu chiếu miền  lạc cảnh

Gió từ bi phất phưởng chốn Ta Bà

Thầy giờ thượng phẩm đăng lâm

Ngự an nhiên ấy trong ngần như như

 

Những lữ khách vẫn hồi đầu nhìn lại

Bóng tùng xưa đã khép mãi dòng xanh

Dẫu biết rằng sanh diệt, diệt sanh

Đến và đi như trần tình tu tán

 

Trăng lung linh soi lời đại thệ

Tâm như như thập nội vô thường

Hồng trần đâu có mà vương

Vào ra thực mộng một chương không lời

 

Như soi sáng giữa trời tăm tối

Suốt cuộc đời hành hóa lợi tha

Ra công xây đắp nhà phật pháp

Soi đèn trí tuệ khắp muôn nơi

 

Hữu tình hữu loại lẽ thường

Hoa đàm dẫu rụng, mùi hương vẫn còn

Công lao ghi tác nước non

Một đời vì đạo dấu son sáng ngời

 

NHỚ VỀ CHA MẸ

 

Mưa thu lạnh, đất trời cũng lạnh

Vũ trụ buồn, nhạt ánh gương nga

Trăng lên soi tóc mẹ già

Nữa đen nữa trắng dần pha mái đầu

Vu Lan hội vọng cầu thân mẫu

Phát tâm lành hiểu thấu lý chân

Ngày đêm niệm phật chuyên cần

Tòa sen cực lạc, dự phần phẩm cao

 

Xin dâng tặng mẹ,  đóa hoa hồng

Biểu thị tình thương, những kính mong

Mẹ già hiện tại tâm an lạc

Đài sen cực lạc sớm trổ bông

 

Mẹ là ánh sáng bầu trời

Hy sinh trọn cả cuộc đời cho con

Dẫu rằng hơi sức tàn mòn

Nhưng tình mẹ vẫn đượm tròn thiết tha

Kính dâng lên mẹ cành hoa

Nhứt tâm khấn nguyện mẹ già bình an

 

Mẹ già như chuối ba hương

Như xôi nếp một, như đường mía lau

Ngậm ngùi cảm niệm công lao

Ba năm nhũ bộ biết bao nhiêu tình

Cúi dầu lạy mẹ chứng minh

Cầu cho thân mẫu trường sinh an nhàn

 

Vì con nên mẹ sớm trưa

Tháng ngày lam lũ, nắng mưa dãy dầu

Vu Lan vọng tiếng kinh cầu

Nguyện cho mẹ được sống lâu ở đời

Chút  quà kính gửi thay lời

Tấm lòng con trẻ, nay thời chứng minh

Mưa trời ngập chảy ra sông

Nhớ ơn dưỡng dục ra công đáp đền,

Làm con chữ hiếu đứng trên

Ruộng nhà hai thửa phải nên gieo trồng

Cúi xin mẹ hãy chứng lòng

Vu lan hoài niệm hoa hồng kính dâng

 

Có con mới rõ sự tình

Xưa kia cha mẹ thưng mình thế nao

Giờ đây muốn đáp công lao

Ngày đêm phụng dưỡng trả nào được đâu

Hôm nay con trẻ cúi đầu

Kính dâng phẩm vật vọng cầu mẫu thân

Nhứt tâm niệm phật chuyên cần

Trường  sinh lạc tại, dự phần tịnh bang

 

Đàn ông đi biển  có đôi

Đàn bà đi biển, mồ côi một mình

Cho con vay mượn vóc hình

Trọn đời gian khổ, hết tình vì con

Phong sương, tuế nguyệt sức mòn

Mái đầu điểm trắng vẫn còn chưa yên

Làm con hiếu hạnh vi tiên

Cúi đầu đảnh lễ mẹ hiền chứng minh

 

Cánh diều bay lả trên cao

Tiếng chuông thiên mụ vơi bao trái sầu

Nhớ tình của mẹ thâm sâu

Nuôi con khôn lớn nào đâu tính gì

Tấm lòng cao cả ai bì

Đóa hoa kính tặng mẹ thì chứng minh

 

Gió đưa cành trúc la đà

Cha mẹ còn sống, phật đà hiện thân

Ngày nay tưởng nhớ thâm ân

Đóa hoa kính tặng mẫu thân chứng lòng

 

Kính dâng mẹ đóa hoa hồng

Thấm tươi dào dạt mênh mông biển trời

Mẹ cho con cả cuộc đời

Cúi đầu đảnh lễ thay lời kính dâng

 

Đời có mẹ như cây rừng xanh lá

Như dòng sông êm ả giữa trưa hè

Như gió chiều nhè nhẹ ở cành tre

Quê sao được tiếng ru hời của mẹ

 

Kính dâng mẹ dóa hoa hồng

Thấm tươi dào dạt biển lòng bao la

Mẹ là bài hát tình ca

Muôn đời bất diệt chẳng nhòa trong ta

Cúi đầu đảnh lễ mẹ già

Kính chúc khánh thọ, phật đà của con

 

Nắng thu chiều ngã sân chùa

Lá vàng gió cuộn, đón mùa vu lan

Tình người hạnh hiếu chứa chan

Thâm ân của mẹ hoài mang suốt đời

Đóa hoa kính tặng thay lời

Nguyện cho mẹ được sống đời với con

 

Trăng rằm tỏa sáng gương nga

Điểm tô sắc thái màu hoa ân tình

Suốt đời mẹ đã hy sinh

Cho con vay mượn vóc hình thành nhân

Vu Lan kính nguyện mẫu thân

Trường sinh lạc tại,tâm thân an nhàn

 

Mẹ là sự sống bầu trời

Hy sinh trọn vẹn suốt đời vì con

Dẫu rằng hơi sức tàn mòn

Nhưng tình mẹ vẫn đượm tròn thiết tha

Chí thành dâng tặng đóa hoa

Tưởng niệm ân đức bao la mẫu từ

 

Nước biển mênh mông, không đong đầy tình mẹ

Mây trời lộng lộng, không phủ kín công cha

Trời mây biển nước bao la

Sanh thành dưỡng dục mẹ cha khó bì

Ngày nay con trẻ hành y

Vu Lan thắng hội thực thi pháp này

Ân cha, nghĩa mẹ sâu dầy

Kính dâng phẩm vật tỏ bày hiếu tâm

 

Lặng nhìn sợi tóc điểm sương

Vướng trên đầu lượt mà thương mẹ già

Hởi ơi bóng đã xế tà

Nhưng tình mẹ vẫn đậm đà cho con

Tháng năm dần lụn  sức mòn

Mái đầu điểm trắng vẫn còn chưa yên

Cúi đầu đảnh lễ mẹ hiền

Nguyện noi gương hiếu Mục Liên Thuở nào

 

Mẹ già trăm tuổi tóc sương

Lo con tám chục năm trường chưa thơi

Vu Lan nhớ thuở nằm nôi

Lời ru mẹ hát, bờ môi trẻ cười

Ai ơi đạo lý làm người

Hiếu ân trọn nghĩa vẹn mười chớ  quên

 

Ân cha ví tợ trời cao ngất

Nghĩa mẹ sanh thành đất nặng sâu

Làm con chữ hiếu ghi đầu

Hai thân tại thế nhớ câu đáp đền

 

Vẫn nghe chim vịt kêu sương

Bâng khuâng trong dạ nhớ thương mẹ già

Hởi ơi bóng đã xế tà

Nhưng tình mẹ vẫn chan hòa cho ta

Chạnh lòng cảm niệm xót xa

Vu Lan kính tặng đóa hoa dâng người

 

Suy niệm ân cha, công dưỡng dục

Cảm hoài nghĩa mẹ, đức sanh thành

Tâm hương nguyện kết mây lành

Chút lòng con trẻ chí thành kính dâng

 

Lên non mới biết non cao

Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền

Noi gương đại hiếu Mục Liên

Cầu cha mẹ được bình yên thọ trường

 

Có mẹ là ta có đất trời

Có tình thương lớn khắp muôn nơi

Ai ai nếu biết yêu tình mẹ

Thì cõi trần gian cõi tuyệt vời

 

Mẹ mãi muôn đời mẹ của con

Dù Nam Hải cạn, Thái Sơn mòn

Nhưng tình của mẹ luôn cxhan chứa

Biển lòng dào dạt, đã cho con

 

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời

Cầu cho cha mẹ sống đời với con

Trọn đời giữ tấm lòng son

Kính thờ cha mẹ đạo con lo tròn.


Thông báo

Video